CòLonely
♥ Admin ♥
Giới tính :
Châm ngôn sống : Mong Manh Tuổi : 27 Số bài gửi : 199 Cám Ơn : 34 Sinh Nhật : 21/12/1996 Tham Gia : 19/12/2011 Công việc : Học Sinh Đến từ : Hưng Yên YH: : langthangtheoanhtannatdoiem_9x
| Tiêu đề: Ảo và Thật (chap5) 9/1/2012, 19:04 | |
| Khóa Room , chặn Pm , chặn tin nhắn , đt không bắt máy .... Tôi thật sự cảm thấy lo lắng vô cùng . Thay đồ Tôi lấy xe chạy ngay ra quán Net ngày truớc Việt hay dẫn Tôi đến . Nhìn khắp quán không có anh - Anh Khoa - Việt có đến đây không anh ? - Không em ak ! Hôm qua có đến nhưng 1 lúc là nó về ngay . Thế thì hắn đi đâu , Tôi chạy khắp các quán Net gần trường Việt nhưng không thấy bóng dáng Việt . Tôi lủi thủi đi về nhà trong sự tuyệt vọng . Cả đêm Tôi không ngủ được vì lo lắng cho Anh . Tôi không biết lúc này anh đang làm gì , ra sao . Sáng hôm sau tôi giả vờ đau bụng để xin thầy chủ nhiệm đuợc về sớm 2 tiết . Con Trang cũng đuợc cho nghỉ vì phải đưa Tôi về . 2 đứa chạy sang trường của Việt để xem có chuyện gì . Đến trường Tôi gọi điện cho anh Hiệp . - Sáng nay nó có đt cho anh , nó bảo máy nó hết tiền rồi - Không sao thì đuợc rồi , làm em lo quá - Nó đang ở Vũng Tàu đó - Thôi em về nhé ! Tôi cảm thấy mình giống như con khờ . Cứ chạy tìm kiếm mọi nơi lo lằng trong khi nguời ta thì đi Vũng Tàu vì nguời con gái khác. .......................................................... Những ngày tiếp theo thật sự là những chuỗi ngày không thể nào quên . 1 con nguời luôn điềm đạm nhỏ nhẹ như Việt , lại có thể trở nên cọc cằn - thô lỗ đến không ngờ . Có chút chuyện hay nguời khác nói gì là chửi nguời ta ngay , không nể nang ai . Ngay cả con gái Việt cũng không tha . - Mày điên ak ? Con gái mày cũng chửi . Mày còn là thằng Việt không đấy ? - Tôi thì làm sao ? Mấy cái loại mám trai như bọn nó thì có ra cái ( d... ) gì ... Tôi khinh . - Mày đúng là điên rồi , cả mấy đứa trong nhà mày cũng chửi . Mày hết nói rồi . - Mấy đứa trong nhà thì sao ? Ông hỏi thử xem tụi nó có từng tỏ tình cho cái thằng này không . - Tao dek anh em gì với loại mày nữa . vì đứa không ra gì mà mày xem , mày như thằng điên . - Không anh em thì không . Giờ Tôi chả cần ai . Việt đây sao ? Con nguời ăn nói sỗ sàng với mọi nguời mà là Việt ak ? - Gấu làm sao thế ? Gấu điên rồi . - Đến Thỏ cũng dạy đời Gấu ak ? - Không ! Nhưng Thỏ không muốn thấy Gấu như thế này - Thất vọng ak ? Nhiều nguời thất vọng vì Gấu lắm rồi , thêm Thỏ cũng chả là gì . - Gấu trở nên như thế để làm gì ? - Thôi ! Thỏ im miệng đi . Nói nhiều quá rồi đấy - Uk ! Tôi nói nhiều , từ nay Tôi sẽ không bao giờ nói gì nữa . xin lỗi làm phiền . Tôi 0ut khỏi Au mà lòng đau lắm . Cố nén tiếng nấc lại nhưng sao nó nghẹn ngào quá Trưa hôm sau , tan học Tôi về nhà đã thấy Việt đứng truớc cửa - Hôm qua cho Gẫu xin lỗi nha Tôi vờ như không nghe đi thẳng vào nhà . Việt chụp lấy tay Tôi giữ lại - Xin Thỏ đó , giờ Gấu chỉ còn có Thỏ . Nếu mất đi tình bạn này Gấu không biết phải làm sao . - Là bạn thân ak ? Tôi nghĩ đã không còn từ lâu rồi mà - Không đâu , Gấu hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa . - Ùa ! nhớ đó . Nếu Gấu như thế nữa thì không bao giờ Thỏ nhìn mặt Gấu đâu . Việt cho tôi cây kẹo Mút hình tròn thật to . cứ như dỗ dành con nít vậy . Tôi cảm thấy đuợc yên tâm đôi chút vì trông Việt có vẻ bình tĩnh hơn rồi . ........ Ngày truớc Việt chúa ghét những nguời lăng nhăng , bay buớm ngay cả ngoài đời lẫn Au . Từ ngày hôm đó Việt không chửi bậy nữa , làm lành với tất cả mọi nguời . Nhưng Việt bắt đầu thay đổi . Kết đôi tùm lum , bỏ nguời này lấy nguời khác 1 cách rất bình thường . Việt cho họ cảm giác đuợc yêu thuơng nhất rồi lại chia tay 1 cách không thuơng tiếc . Vợ của Việt , ngay cả Tôi còn không nhận ra có bao nhiêu cô . Bé My là nạn nhân mà Tôi cảm thấy xót xa nhất . My có 0x ngoài HN rồi , 0x của nhỏ rất thuơng nhỏ . Không hiểu Việt làm thế nào mà nhỏ bỏ cả 0x để lấy Việt . Tôi đã khuyên Việt rất nhiều , tôi không muốn nguời khác lại như mình . Bị phá vỡ hạnh phúc vì 1 lí do không ra gì . Và Tôi càng không muốn thấy Việt trở thành con nguời mà bị mọi nguời khinh bỉ . - Gấu đừng làm thế nữa . Làm thế Gấu đuợc gì ? - Thỏ sao thế ? chỉ là Au thôi mà , quan trọng làm gì - 0x My rất thuơng My , Gấu đừng làm thế . Sẽ rất vô luơng tâm . - Nếu My nó không thích Gấu thì Gấu sẽ trả lại cho 0x My . Ok ? Hôm sau Việt hẹn Tôi ra quán net hay chơi . Ngồi đuợc 1 lúc thì My đến . - Chào chị Uyên ! - Em không đi học hả ? - Dạ ! hôm nay anh Việt bảo em đến nên em không đi học luôn . Hyhy ! My nó nhìn Việt cuời thật hạnh phúc - Uyên bảo anh & em không yêu nhau thật lòng đấy My ak - Hyhy ... Không đâu , em & anh Việt yêu nhau thật chị ạ ! - Vậy ak ? thế em hiểu gì về Việt ? - Không quan trọng , miễn ở bên nhau tụi em cảm thấy vui vẻ , quá khứ không là gì . Nói xong Việt kéo tay My xuống đặt ngay vào môi nhỏ 1 nụ hôn . Tôi chết lặng cả nguời . Hắn đây sao ? 1 con nguời Tôi chưa bao giờ biết . Tôi đứng dậy theo bản năng tự nhiên của mình . - Phải ! không nên sống với kí ức , không nên ảo mộng những gì đã quá xa vời . Việt làm đuợc rồi đấy . chúc mừng Việt ( từ ngày biết yêu Việt Tôi chưa bao giờ gọi tên Việt cả ) -Làm sao thế ? Chính Thỏ bảo Gấu chứng minh mà - Có gì đâu . Uyên thấy hơi mệt . My ở lại chơi với anh Việt nhé ! Chị phải về nhà . Tôi buớc đi mà không thèm nhìn Việt . Hắn níu xe Tôi lại - Thỏ làm gì thế , thỏ có phải quá mâu thuẫn không ? - Việt làm sao thế ? Uyên có nói gì đâu . - Tại sao lại gọi tên ? Tại sao trở nên xa lạ ? - Vì nguời đứng truớc mặt Uyên bây giờ không phải nguời Uyên biết - Gấu vẫn là Gấu thôi . Vẫn rất trân trọng Thỏ , tình bạn .... Tôi thét thật to lên - Đủ lắm rồi ... Uyên không cần Việt trân trọng , Uyên không cần cái tình bạn mà làm cho Uyên ngày càng héo mòn . Bạn bè ư ? chưa bao giờ Uyên xem Việt là bạn cả - Thỏ nói gì vậy ? bao lâu nay chẳng phải chúng ta .... - Uyên cảm ơn . Nhưng Uyên xin trả lại tình bạn đó cho Việt . Uyên về đây ! ....................................
| |
|
Ăn Xin ♥™♥ Mod ♥™♥
Số bài gửi : 297 Cám Ơn : 39 Tham Gia : 10/11/2011
| Tiêu đề: Re: Ảo và Thật (chap5) 11/1/2012, 16:55 | |
| spammmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm | |
|