phutmeo1
-‘๑’- Member -‘๑’-
Giới tính :
Tuổi : 29 Số bài gửi : 13 Cám Ơn : 2 Sinh Nhật : 03/06/1994 Tham Gia : 10/11/2011 Đến từ : HCM
| Tiêu đề: Người Cầu Vòng 22/11/2011, 23:54 | |
| <blockquote class="postcontent restore "> [size=12]Tại vùng đất huyền bí nhất trên thế giới, Tây Tạng cho đến ngày nay vẫn còn lưu truyền một sự kiện hết sức kỳ lạ về Người cầu vồng. Sự kiện xảy ra năm 1998 tại Kham, khu vực hẻo lánh phía đông Tây Tạng, sự biến mất kỳ lạ của vị Lạt ma Khenpo A-chos. Ông là một trong các vị Lạt ma có uy tín nhất trong vùng, thường xuyên thuyết giảng về đạo Phật dù Chính phủ Trung Quốc có những quy định rất khắt khe về việc này. Vào tuổi 80 vị Lạt ma vẫn hoàn toàn khoẻ mạnh. Một hôm, Lạt ma Khenpo A-chos lên nằm trên giường của mình, miệng lẩm bẩm câu thần chú Tây Tạng “Om mani padme hum” và qua đời. Ngay sau đó, cầu vồng xuất hiện trên căn phòng nhỏ của ông suốt cả ngày. Những người học trò của Khenpo A-chos tổ chức lễ cầu kinh để linh hồn người thầy siêu thoát. Nhưng hiện tượng lạ thường xảy ra: da thịt của vị Lạt ma bắt đầu hồng hào trở lại. Dường như Khenpo A-chos đang từ từ tái sinh. Học trò của ông đi hỏi ý kiến một vị Lạt ma và được lời khuyên hãy bọc thi thể của thầy lại và tiếp tục cầu kinh. Họ làm đúng như lời chỉ dẫn. Một tuần sau, khi mở tấm áo bọc thi thể vị Lạt ma, người ta chỉ thấy vài sợi tóc còn sót lại trên gối, thi thể của Khenpo A-chos đã hoàn toàn biến mất. Từ đó người Tây Tạng gọi ông là “Người cầu vồng“. [You must be registered and logged in to see this image.] Bức tranh Ascend in the Empyrean của hoạ sĩ Hieronymus Bosch miêu tả linh hồn về trời (Ảnh: apocalyptic-theories) Câu chuyện thần bí lan ra khắp nơi. Cha Francis Tiso - một cha đạo dòng thánh Benedict tại Mỹ cũng nghe được câu chuyện kỳ bí này. Ông là một trong những chuyên gia nghiên cứu về đạo Phật và đã có học vị tiến sĩ trong lĩnh vực này. Cha Francis Tiso tổ chức một chuyến đi đến Kham để ghi lại lời kể của những người đã chứng kiến sự kiện. Người mà cha Tiso muốn gặp nhất là vị Lạt ma đã được các học trò của Lạt ma A-chos hỏi ý kiến.
Vị Lạt ma nói với cha Tiso rằng sự biến mất của Lạt ma A-chos là do một lực vật chất xuất phát từ trong linh hồn của ông ấy. Đây không phải là một câu nói mang hàm ý triết học hoặc ẩn dụ, điều ông muốn nói ở đây là một sự thực đã xảy ra. Vị Lạt ma đưa cho cha Tiso xem một bức ảnh của Lạt ma A-chos khi ông đã qua đời. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy rất rõ một luồng ánh sáng phát ra từ thân thể của Lạt ma A-chos. Xem bức ảnh, cha Tiso thốt lên: Đây là sự giao hoà giữa cái có thể và không thể, giữa một con người hiện hữu và con người siêu phàm. Một ngày nào đó chúng ta sẽ tìm được cơ sở để chứng minh rằng nó có thật.
Điều mà cha Tiso muốn tìm trong sự kiện xảy ra tại Kham cũng nằm trong vấn đề lớn mà ông đang nghiên cứu, đó là có hay không sự tồn tại của linh hồn con người. Hiện nay, những cuộc tranh cãi xung quanh vấn đề này vẫn diễn ra quyết liệt. Mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ, nếu có sự tồn tại của linh hồn thì làm sao để xác định được. Những người cho rằng linh hồn là có thật dựa vào các tài liệu tôn giáo để chứng minh cho sự tồn tại của nó, còn người phản đối thì cho rằng các lập luận đó quá mơ hồ và không thể đủ độ tin cậy khi được kiểm chứng bằng các nghiên cứu khoa học Người cầu vồng ở Tây Tạng [You must be registered and logged in to see this image.] Ở Tây Tạng các vị Lạt ma thường tu tập theo Mật tông nên ngày đêm chuyên luyện câu thần chú ”Omani padme hum”. Khi tập luyện câu thần chú này đều dùng [size=16]tưởng một cầu vồng. Đúng thời gian luyện tập miên mật thì câu thần chú này trở thành linh hiển, cầu vồng xuất hiện. Vị Lạt ma Khenpo A-Chos trước khi chết ông cũng đọc câu thần chú và cầu vồng hiện ra khi ông vừa tắt thở. Do đó người ta nghĩ rằng: “Khi ông chết linh hồn ông hiện ra cầu vồng", vì thế mà người ta gọi ông là người cầu vồng, tin tức này loan truyền khắp mọi nơi trên thế giới. Do những hiện tượng kỳ lạ này mà các nhà khoa học vào cuộc để nghiên cứu “Linh hồn”, nhưng linh hồn chỉ là một sự tưởng tượng của loài người đã từng có từ khi loài người có mặt trên hành tinh này. Cho nên mỗi khi có những hiện tượng kỳ lạ xảy ra chung quanh cuộc sống của con người mà không thể giải đáp được, họ đều cho đó là “Linh hồn”.
Câu chuyện cầu vồng của vị Lạt Ma Khenpo A-Chos khiến chúng tôi nhớ đến chuyện cầu vồng do các vị Lạt ma Tây Tạng đưa xá lợi Phật của ông Phú Lâu Na và của ông Xá Lợi Phất qua cúng dường cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam tổ chức buổi lễ tiếp đón xá lợi và nhập tháp. Phật tử và quý vị chư tăng, ni trong Giáo Hội Phật Giáo về đây đông đảo làm cho buổi lễ tiếp xá lợi trở nên rất long trọng. Khi quý vị Hòa Thượng tiếp nhận và đưa xá lợi an vị nhập tháp, tất cả quý Hòa Thượng chư tăng, ni, phật tử đồng tụng kinh an vị thì quý vị Hòa Thượng Lạt ma Tây Tạng đọc thần chú “Omani padme-hum”, trên nền trời ngay tháp xuất hiện một cầu vồng khiến cho toàn thể phật tử và quý vị Hòa Thượng, Thượng Tọa, Đại Đức tăng ni trong Giáo Hội Phật Giáo đều bái phục sự linh thiêng xá lợi của Phật và quý vị Thánh tăng.
Qua sự việc xảy ra người cầu vồng Lạt ma Khenpo A-Chos và cầu vồng nhận xá lợi của Phật và chúng thánh tăng nhập tháp ở Việt Nam, khiến cho chúng tôi xác định các vị Lạt ma Tây Tạng sử dụng thần chú xuất hiện cầu vồng là để đánh lừa mọi người trên thế giới. Đạo Phật ra đời là giúp cho con người làm chủ bốn sự khổ đau: “SINH, GIÀ, BỆNH, CHẾT”, đó chính là đem lại sự an viu hạnh phúc chân thật cho con người, chứ đâu có lường gạt, những người muốn lường gạt con người mới tập luyện thần thông hay niệm thần chú xuất hiện cầu vồng. Thế mà Phật giáo Tây Tạng lại sản sinh ra câu thần chú xuất hiện cầu vồng. Xuất hiện cầu vồng như vậy có lợi ích gì cho tín đồ và cho bản thân những người tu sĩ? Cầu vồng chẳng qua chỉ tạo cho tín đồ lòng tin mù quáng. Khi nhìn thấy cầu vồng xuất hiện là tất cả tín đồ cho rằng các vị Lạt ma tu chứng xuất hồn bay về xứ Phật.... Sự tu chứng của Phật giáo không phải vậy. Người tu chứng đạo của Phật giáo là một người bình thường như bao nhiêu người khác, nhưng họ không còn giận hờn, phiền não hay ham muốn một điều gì cả, thân họ có bệnh hay đau nhức chỗ nào họ đều tác ý đuổi đi. Do đó người tu chứng đạo của Phật giáo là người làm chủ được thân tâm, cho nên tất cả các ác pháp đến với họ như nước chảy qua cầu, tâm họ bất động như nước như đất. Họ tu hành không có cầu vồng, không có thần thông bùa chú,, không có tụng kinh niệm chú, không có cầu an, cầu siêu với bất cứ một vị Phật hay một vị Bồ Tát nào để gia hộ cho họ được bình an mạnh giỏi, tật bệnh tiêu trừ tai qua nạn khỏi v.v... Thế mà ở đây, những đệ tử của Khenpo A-Chos tổ chức lễ cầu kinh để linh hồn người thầy siêu thoát!
Chúng ta hãy đọc đoạn kế tiếp để thấy các vị Lạt ma có nhiều xảo thuật lừa đảo mọi người. Một vị Lạt ma đã tu chứng chết có cầu vồng xuất hiện, vậy mà những đệ tử của người lại xúm nhau cầu kinh để linh hồn thầy siêu thoát! Một người tu chứng đạo mà còn cầu kinh để linh hồn siêu thoát nữa sao? Việc làm này có khác nào như người thế gian chưa có tu hành gì cả. Thật là một việc làm phi Phật giáo! Một người tu chứng đạo khi chết biết mình đi về đâu, trước khi chết và sau khi chết phải làm gì. Ngược lại vị Lạt ma Khenpo A-Chos chưa biết mình tu chứng, chẳng biết mình chết đi về đâu, chẳng biết mình chết phải làm gì, chỉ có đọc thần chú hiện cầu vồng. Một đời tu hành như vị Lạt ma này chỉ có hiện cầu vồng, đó là một trò ảo thuật của thần chú, thật là uổng phí một đời người. Bởi vậy, do sự tu hành mê tín lạc hậu không đúng chánh pháp của Phật nên sau khi chết đám đệ tử cứ làm theo tục lệ tụng kinh, niệm Phật cầu siêu để linh hồn siêu thoát.
Người tu chứng đạo họ đều biết một người chết không còn có một linh hồn nào cả chỉ còn có nghiệp tái sinh. Còn vị Lạt ma Khenpo A-Chos này chết mà chẳng biết gì cả như một người thế gian không biết tu hành.
Khi cơ thể một người chết là máu không còn lưu thông, nên đông đặc lại và toàn thân lạnh ngắt, lúc bây giờ cơ thể nằm yên bất động như người đang ngủ. Trên cuộc đời này có nhiều người nghĩ sai, vì không trực tiếp quan sát: Một người chết mà cơ thể không mất máu thì không xanh, còn người mất máu thì cơ thể xanh mét. Cơ thể người chết không mất máu thì giống như người bình thường ngủ chứ không có da thịt hồng hào. Còn ở đây các vị Lạt ma cho cơ thể của Lạt ma Khenpo A-Chos trở lại hồng hào. Đó là một điều sai, không khoa học. Khi máu lưu thông trong cơ thể thì cơ thể mới hồng hào, mà máu lưu thông trong cơ thể thì không thể nói rằng cơ thể “chết”. Chúng ta hãy đọc lại đoạn này sẽ thấy sự lừa đảo không khoa học của những vị Lạt ma Tây Tạng. Vậy mà ai cũng tin: “Nhưng hiện tượng lạ thường xảy ra. Da thịt của một vị lạt ma bắt đầu hồng hào trở lại. Dường như khenpo A-chos đang từ từ tái sinh. học trò của ông đi hỏi ý kiến một vị lạt Ma và được lời khuyên hãy bọc thi thể của Thầy lại và tiếp tục cầu kinh. Họ làm đúng như lời chỉ dẫn. một tuần sau, khi mở tấm áo bọc thi thể vị lạt ma, người ta chỉ thấy vài sợi tóc còn sót lại trên gối, thi thể của khenpo A-Chos đã hoàn toàn biến mất. từ đó người tây tạng gọi ông là người cầu vồng." Người Tây Tạng gạt mọi người trên thế giới được, chứ không thể gạt những người tu chứng của đạo Phật. Đọc đoạn này chúng ta biết rõ Phật giáo Tây Tạng chỉ là một Phật giáo “CẦU VỒNG”, chứ không có sự là chủ, sinh, già, bệnh, chết như Phật giáo nguyên thủy. Cha Francis Tiso - một cha đạo dòng thánh Benedict tại Mỹ, ông cũng chỉ là một con người bình thường làm sao biết có linh hồn hay không? Các nhà khoa học chỉ khám phá được những gì vi tế nhất của vật chất chứ không thể khám phá những gì về tinh thần. Cho nên nói đến linh hồn các ông biết gì mà khám phá có hay không, trong khi những hiện tượng tưởng uẩn của con người còn sống đang phóng xuất khắp nơi nhất là những vùng mà con người không xác định được những hiện tượng đó nên gọi là “HUYỀN BÍ”. Khắp nơi trên thế giới nước nào cũng có, nhưng nhiều hay ít mà thôi. Nơi nào nhiều là những nơi đó có những người dân sống trong tưởng nhiều như đất nước Tây Tạng.
Những điều mà các vị Lạt ma Tây Tạng thể hiện chỉ là những trò ảo thuật, chứ có lợi ích gì cho dân nước Tây Tạng đâu? Khi đất nước Tây Tạng có chiến tranh sao các vị Lạt ma lại chạy trốn một cách hèn nhát còn nhân dân Tây Tạng đau khổ, chết chóc trong chiến tranh thì các ông nghĩ sao? Đi tu để làm gì mà sợ chết chạy bỏ đất nước mình? Do đó khi cai trị đất nước này chính quyền Trung Quốc cấm các vị Lạt ma thuyết giảng thế giới ảo tưởng và thần thông “CẦU VỒNG” gây tạo lòng mê tín cho mọi người. Đất nước mất, dân tộc bị nô lệ, các vị Lạt ma sống lưu vong thì còn ý nghĩa gì với quê hương, nhất là các vị Lạt ma là những người tu hành mà sợ chết. Thật là xót xa cho một quốc giáo của nước này! Cha Tiso đã từng nghiên cứu Phật giáo sao ông không biết đức Phật đã xác định: “Thế giới siêu hình chỉ là thế giới tưởng tri, chứ không phải thế giới liễu tri”. Như vậy ông là nhà nghiên cứu Phật giáo như thế nào? Đó là những điều sơ đẳng nhất trong Phật giáo, cớ sao ông là nhà nghiên cứu mà không hiểu? Ông có hiểu lời dạy của đức Phật ở trên không? Ông đi tìm linh hồn, vậy linh hồn ở đâu mà ông tìm? Đức Phật đã xác định rõ ràng: “Thân ngũ uẩn này khi tan rã sẽ không còn một uẩn nào cả”. Vậy trong thân ngũ uẩn này linh hồn là vật gì? Lời đức Phật dạy là lời nói của một người tu chứng đạo, Người đã đầy đủ tam minh lục thông, nên thấu suốt cả vũ trụ không có vật gì che mắt được Người. Cho nên những lời Người xác định thế giới siêu hình và linh hồn không có là sự thật không có. Vậy mà cha Tiso tự xưng mình là nhà nghiên cứu Phật giáo lại không tin lời đức Phật nên mới đi tìm cái cầu vồng linh hồn của Lạt ma A-Chos, thật là phí công vô ích, chỉ chạy loanh quanh trong ảo tưởng mà thôi. Bởi vậy tri thức phàm phu mà đòi hiểu linh hồn thì thực là quý vị không lượng sức hiểu biết của mình. </blockquote>[/size] | |
|